Edit: Tiểu Vũ – Beta: Vĩnh Nhi
“Ngươi đang tức giận sao?” Quân Huyền Kiêu dùng thủ ngữ hỏi.
Thẩm Ngọc lắc đầu nói: “Không, ta chỉ muốn nói rõ ràng với ngươi, ngươi đã thành thân, cớ sao lại mập mờ không rõ với ta? Ta cũng không thể như thế cùng ngươi.”
Ký ức Thẩm Ngọc vĩnh viễn mang theo một người, bất kể là yêu hay hận, bây giờ lòng y đã khuyết mất một mảnh, cả đời cũng không thể dành trọn trái tim cho một người khác. Thậm chí y cũng hoài nghi việc mình có cảm tình với ách vệ, chỉ là bởi vì ở ách vệ có điểm nào đó rất giống với người kia.
Buồn bực trong phòng nửa ngày, rốt cuộc Thẩm Ngọc cũng suy nghĩ rõ ràng rồi.
Thà rằng nói rõ với nhau, còn hơn cứ dây dưa không dứt.
Quân Huyền Kiêu mãi không biết trả lời như thế nào, hắn coi Thẩm Ngọc là thê tử của hắn, nhưng Thẩm Ngọc lại cho rằng lòng hắn thuộc về người khác.
Cuối cùng hắn cũng biết cái gì gọi là có khổ khó nói, không tính bây giờ hắn không thể nói chuyện, kể cả hắn có trăm miệng, chỉ sợ cũng không nói được.
Nếu sớm biết chuyện này sẽ khiến Thẩm Ngọc vướng bận đến tận hôm nay, thì ngày đó không nên nói đã thành thân, nhất thời mềm lòng không muốn lừa Thẩm Ngọc, kết quả tạo thành phiền toái lớn hơn.
Có điều bị hiểu lầm, dù sao vẫn tốt hơn so với việc bị phát hiện.
Cho dù là xa cách với Thẩm Ngọc một ít, chỉ cần y ở bên cạnh, Quân Huyền Kiêu đành phải ngậm đắng nuốt cay vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501502/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.