Edit: Vĩnh Nhi – Beta: Tiểu Vũ
Sau nửa đêm, Hồng Liên ra khỏi tẩm điện, liền kéo Biển Thập Tứ sang một bên.
“Hôm đó ngươi còn đưa xuân dược cho y đúng không?”
Giọng nói Hồng Liên phá lệ coi như khách khí, dáng vẻ muốn nói rồi lại thôi.
Biển Thập Tứ nhướng mày hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
Tuy là Hồng Liên da mặt dày, nhưng nhớ tới cả một đêm mây mưa triền miên cùng Tống Thanh, hai gò má cũng có chút đỏ ửng.
“Ngươi đừng quản ta làm sao biết……”
“Ta biết rồi!” Biển Thập Tứ bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ nói, “Ta nói hồ ly đực ngươi sao hôm nay sắc mặt hồng nhuận tinh khí sung mãn vậy, đi đường nói năng tuỳ tiện còn tập tễnh thành hình chữ bát……Hóa ra là có nam nhân thoải mãn.”
“Cái này cũng có thể nhìn ra?” Hồng Liên kinh ngạc.
Biển Thập Tứ hừ một tiếng, nói: “Ngươi cũng không chịu nghĩ một chút xem bản Thần y làm cái gì, ngay cả các ngươi lăn qua lăn lại mấy lần ta còn nhìn ra được nữa là!”
Hồng Liên xùy một tiếng tỏ vẻ khinh thường, không xấu hổ ngược lại còn tự hào cười quyến rũ nói: “Ghen tị không ghen tị không? Chỗ kia của ngươi bị bỏ hoang chắc sắp trồng được cây rồi đi?”
“Phi! Không biết xấu hổ!” Biển Thập Tứ trừng mắt mắng, “Ngươi tưởng lão tử là loại người bán môиɠ như ngươi chắc?”
“Lười tranh cãi với ngươi, dùng ta cho ngươi tương cốt, thân thể kiều diễm mềm mại, môиɠ vểnh cao, mặc dù phóng túng trong Tần Hoài Lâu cũng được coi là cực phẩm, chờ ngươi nếm thử tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501452/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.