Thẩm Ngọc vừa tới Lê Thanh Viện được nửa khắc đồng hồ, Trấn Bắc Vương đã vội vàng chạy tới, Thẩm Ngọc làm sao không cảm động cho được?
Nhưng là hắn đối với mình càng thương yêu, tim Thẩm Ngọc lại càng đau thắt lại, khó mà dứt bỏ được.
“Ngọc Nhi, có phải hay không nàng lại làm khó ngươi? Nếu đúng thật có chuyện đó, ngươi liền gật đầu nói cho Bổn vương biết.”
Thẩm Ngọc tránh khỏi ánh mắt ân cần hỏi thăm của hắn, y nhìn thấy Vương phi đang vuốt vuốt móng tay giả, như có như không trừng y một cái.
Thẩm Ngọc khẽ lắc đầu.
“Không có?”
Trấn Bắc Vương mặc dù nghi ngờ, nhưng là do Thẩm Ngọc cũng đích thân phủ nhận rồi, hắn cũng không thể làm khó dễ Vương phi được nữa.
Vương phi cười thâm hiểm một tiếng: Coi như là ngươi thức thời!
“Sau này ngươi không cần để ý đến Vương phi triệu đến, đây là mệnh lệnh của Bổn vương! Cùng Bổn vương đi.”
Trấn Bắc Vương cầm lấy tay Thẩm Ngọc, y được một cỗ ấm áp lại chân thực bao bọc lại.
Y thực không muốn rời khỏi sự ấm áp này, Trấn Bắc Vương là người thứ hai trên đời này đối tốt với y, Thẩm Ngọc tham lam muốn dựa vào, nhưng lại nghĩ tới sự sủng ái này thật ra là do mình lừa gạt có được, Thẩm Ngọc cảm thấy áy náy chột dạ.
“Ẩn phi.”
Vương phi đột nhiên gọi y một tiếng, Thẩm Ngọc quay đầu lại, nhìn thấy nàng cười như không cười nhìn mình.
“Nhớ thường xuyên tới cùng ta tán gẫu một chút, sau này ngươi cùng ta đã là người thân, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-no/1501344/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.