– Khởi đầu nho nhỏ
Hôm sau, An Dật bị Hà Bồi Bồi đạp một phát tỉnh ngủ.
Hắn mở mí mắt nặng trĩu, tầm nhìn mơ mơ màng màng rơi xuống người Hà Bồi Bồi, sau đó chửi như tát nước: “Bà tám chết bằm! Mới sáng sớm phá mộng đẹp của người ta sẽ bị trời phạt đó!”
Hà Bồi Bồi nghe hắn nói liền nổi cáu véo mặt hắn: “Cậu còn mơ màng gì nữa? Quên là hôm nay phải đi làm rồi hay sao? !”
Sau khi được cô nhắc nhở, An Dật lập tức tỉnh táo.
Bây giờ hắn mới phát hiện mình không ngờ lại ở trong nhà Hà Bồi Bồi.
An Dật khó hiểu vội vàng hỏi: “Sao tớ lại ở đây?”
Hà Bồi Bồi nhìn hắn trợn mắt: “Tối hôm qua cậu say mèm như vậy, chẳng lẽ muốn một người con gái nhỏ bé mảnh mai như tôi cõng cậu về?”
An Dật khinh bỉ cô: “Mấy cái từ mảnh mai yếu đuối này không cần thiết thêm vào đâu.”
Hà Bồi Bồi giương nanh múa vuốt: “Sớm biết như thế tôi đã quăng cậu ở ven đường!”
An Dật: “. . . . . . Độc nhất phụ nhân tâm.”
Hà Bồi Bồi: “Xem ra cậu muốn đi trễ.”
An Dật: “! ! !”
An Dật ngay lập tức móc điện thoại từ trong túi ra, vừa thấy thời gian hiện trên đó hắn chịu không nổi kêu rên: “Kháo! Lại đi muộn!”
Nói xong, chẳng buồn sửa sang lại hình tượng, hắn bắt đầu chạy thẳng tới công ty.
May mà công ty bọn họ không có quy định nghiêm ngặt về vấn đề quần áo, bằng không An Dật mang đồ giống sinh viên này phỏng chừng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nay-toi-la-thang-nam/142151/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.