Lâm Thanh bỏ ra một chút thời gian để giải quyết những công việc còn đang dang dở ở thành phố S. Lần này cùng bà ngoại về lại thôn Hạnh Phúc, cô nghĩ, có lẽ cũng là lúc cô đặt ra mục tiêu cho tương lai của mình.
Đối với tòa thành thị này, cô không còn lưu luyến gì thêm nữa, việc cần xử lý đều xử lý cho xong hết. Vốn chỉ muốn ở lại thành phố S một tuần, nhưng vì xử lý đủ thứ chuyện linh tinh mà thành thử ra phải mất hơn một tháng.
Ba mẹ cô không nói nhiều về chuyện của cô và Phùng Quân, nhưng sau đó đã trả lại cho cô một quyển sổ tiết kiệm, bên trong là 50 vạn. Lâm Thanh không từ chối, lúc này Phùng Quân đang rất cần tiền, cô cũng nên vì anh mà suy nghĩ.
Hẹn Đổng Trinh đi ăn. Trong kỳ nghỉ hè, Đổng Trinh sang Mỹ tập huấn, hai người đã không thể gặp nhau, Lâm Thanh luôn muốn mời cô ấy ăn tối và cảm ơn cô ấy, đặc biệt là bây giờ giữa cô và Phùng Quân có mối quan hệ đặc biệt, cô càng phải nói lời cảm ơn.
Đổng Trinh nghe xong câu chuyện của Lâm Thanh và Phùng Quân: “Đúng là ý trời mà.”
“Cậu cũng phải nhanh lên, Đổng Trinh.” Đổng Trinh vẫn còn độc thân.
“Có cậu mở đường, mình nghĩ chắc mình cũng phải đi một vòng đến một nơi xa lạ nào đó, có khi lại gặp được định mệnh của đời mình cũng không chừng.”
“Sẽ gặp được thôi.”
“Chúc phúc cho cậu, chúc phúc cho chúng ta.”
“Cảm ơn cậu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nang-len-roi/1903521/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.