Lâm Thanh nhận được điện thoại của mẹ mình: “Em trai con định ngày 12 tháng sau bày rượu mừng, con phải trở về.”
“Con sẽ sắp xếp thời gian ở đây, còn phải xem lại đã.”
“Xem cái gì? Nếu con không về, họ hàng, bạn bè sẽ nghĩ con định cả đời nương tựa nơi núi rừng, thật sự mất mặt.” Mẹ cô than thở: “Nếu ngay cả đám cưới của em ruột mà con cũng không xuất hiện, người ta sẽ nghĩ gia đình mình như thế nào?”
Khi Lâm Thanh nhận điện thoại, trong lòng nảy lên một hy vọng nhỏ nhoi, bây giờ thì đã biến mất hầu như không còn: “Nếu có thời gian, con sẽ về.”
Trở về sao? Có lẽ thành phố đó, đối với cô, đã không còn thuộc về nữa.
“Nhớ đưa bà ngoại về cùng. Đây là sự kiện trọng đại của gia đình chúng ta, con không được lơ là.”
Lâm Thanh nhẫn nhịn: “Nếu không có việc gì nữa thì con cúp máy trước đây.” Không đợi mẹ cô đáp lại, Lâm Thanh đã cúp máy.
Đúng vậy, đây chính là lý do mà cô chọn phố núi nhỏ bé này. Mười mấy tuổi cô mới chính thức được ở chung với ba mẹ, từ khi còn nhỏ, cô cũng không mấy lưu luyến khi phải rời xa ba mẹ, mà ba mẹ cô lại đối xử bất công chỉ cưng chiều em trai, khiến cô không hề cảm nhận được tình yêu thương của ba mẹ. Có lẽ, đây là số phận của cô.
A Nhạc ở bên cạnh thấy cô nghe điện thoại xong thì tinh thần không được tốt cho lắm, hỏi: “Chị Lâm, chị không sao chứ?”
“Không có việc gì.” Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nang-len-roi/150037/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.