Lâm Thanh bắt đầu chính thức làm việc tại vườn sinh thái. Điều phối nhân lực, liên hệ với ngân hàng và đội xây dựng, rất nhiều công việc dần dần được chuyển giao cho Lâm Thanh làm, lúc này Lâm Thanh mới biết khối lượng công việc của Phùng Quân trước đây lớn như thế nào.
Cũng vì vậy mà Lâm Thanh cũng biết được thói quen ăn uống của Phùng Quân tệ vô cùng, thường xuyên không ăn cơm đúng giờ. Mỗi lần nhịn không được lên lầu hai tìm anh, anh đều đang hút thuốc: “Phùng Quân, nếu anh còn không ăn cơm, tôi sẽ bảo chị Linh từ nay không nấu cơm nữa.”
“Lát nữa tôi sẽ xuống dưới ăn sau.”
“Đợi đến lúc đó đồ ăn nguội hết rồi!” Lâm Thanh ôm một bụng tức xuống lầu, cảm thấy mình không khác gì một bà quản gia: “Chị Linh, chị chuẩn bị một phần cơm mang lên cho ông chủ đi.”
Mấy công nhân cười ha ha, Lâm Thanh nhìn bọn họ: “Mọi người cười cái gì?”
A Tòng lớn gan nói: “Cô Lâm, cô nói chuyện với ông chủ như vậy, bộ dạng giống như vợ tôi nói chuyện với tôi vậy!”
Lâm Thanh đỏ mặt: “Nào có!”
Phùng Quân thản nhiên đi xuống lầu, nhìn thấy chị Linh đang chuẩn bị bưng đồ ăn lên: “Đưa cho tôi.” Anh mang đến bàn bên cạnh, bắt đầu ăn.
“Ông chủ, anh rất nghe lời cô Lâm?” A Tòng vội vàng chạy tới: “Đúng không ông chủ?”
Phùng Quân gật đầu: “Một nhân tài quan trọng như vậy, tôi không dám không nghe.”
A Tòng cười: “Đúng, đúng.”
Lâm Thanh giả vờ như có việc, đi ra ngoài.
Đến tháng bảy, ngân hàng đã cấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nang-len-roi/150035/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.