Thành Vân đi một hồi cảm thấy hơi mệt, hỏi hướng dẫn Trương sắp xếp kế tiếp ra sao. Hướng dẫn Trương suy nghĩ rồi nói: “Chị Thành, tối nay chị muốn ở đâu?”
“Ở đâu hả?” – Thành Vân nhìn hai bên xem thử – “Ở đây được không?”
“Đây à…?” – Hướng dẫn Trương hơi do dự, điều kiện ở bản dân tộc Động Tam Bảo kém hơn bản Miêu rất nhiều, cô ta sợ Thành Vân sẽ bắt bẻ.
“Như vậy đi, em đi trước hỏi thử xem.” – Hướng dẫn Trương nói – “Chị Thành, chị nghỉ ngơi trước đi đã, em sẽ nhanh chóng trở lại ngay.”
“Cực cho em rồi.”
Hướng dẫn Trương đi liên hệ chỗ ở, Thành Vân nghỉ chân tại một hộ gia đình. Hộ gia đình này giống với những hộ gia đình khác trong bản, một căn nhà gỗ hai tầng có lan can bao quanh, bốn góc treo bốn bóng đèn.
Cửa nhà ở tầng một không đóng, người qua lại trên đường có thể thấy rõ bày trí bên trong nhà. Thành Vân đi dạo trên đường thấy vài hộ treo một bức tranh ngay chính diện.
Trên khoảng đất trống của các hộ chỉ có một bà cụ người Động ngồi trên chiếc ghế đẩu, trong tay là một khung dệt vải đơn giản cũ kỹ. Tóc bà lưa thưa nhưng rất dài, búi theo kiểu phụ nữ dân tộc Động, phía sau cố định bằng một cây lược gỗ.
Thành Vân thấy bên cạnh bà có một chiếc ghế nhỏ để trốngbèn đi qua hỏi: “Dì ơi, cháu ngồi một chút được không?”
Bà cụ ngẩng đầu, khuôn mặt ngăm đen đầy nếp nhăn. Bà nheo mắt nhìn Thành Vân và nói một câu. Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/24220/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.