Quán rượu này khác với quán bar, có phần giống mấy quán rượu trong phim truyền hình cổ trang. Nó không lớn, chỉ có hai mươi mấy mét vuông, có điều kệ khá cao, cả quán đều nồng mùi rượu. Trong quán không sáng lắm, chỉ có một bóng đèn nhỏ treo trên giá gỗ, công suất cũng không cao, vô cùng mờ tối.
Sàn nhà và ngoài đường giống nhau, đều lót đá xanh. Trên băng ghế dài đặt dãy bình rượu lớn màu đen sẫm, trên đó dán giấy viết tay tên từng loại rượu khác nhau:rượu hoa quế, rượu nếp, rượu mơ, … kiểu dáng phong phú, trên hũ rượu đều có đồ mở nắp, rất tiện cho việc rót rượu.
Thành Vân nhìn qua nhìn lại, gõ lên hũ rượu, nói vọng vào bên trong: “Có ai không?”
Chỉ chốt lát sau, trong nhà có tiếng động, một người phụ nữ hơi béo đi ra. Chị ta mặc bộ đồ ngủ thật dày, tinh thần hăng hái.
Thành Vân cười nói: “Đóng cửa rồi à?”
“Vẫn chưa.” – Dường như chị chủ quán không ngờ giờ này vẫn có khách, hơi kinh ngạc – “Hai người muốn mua rượu à?”
Thành Vân hỏi: “Uống ở đây được không?”
“Dĩ nhiên được rồi.”
Thành Vân nhìn quanh một vòng, nói: “Nhưng ở đây không có chỗ ngồi.”
Bà chủ lập tức lấy hai chiếc ghế nhỏ từ trong góc tường, đặt ở cửa, cởi mở nói: “Có thể ngồi rồi.”
Thành Vân cười khanh khách: “Rượu chị bán thế nào?”
“Cô muốn mua bao nhiêu?”
“Mỗi thứ một chút được không?”
“Được chứ.” – Bà chủ mang đến một ly nhựa sử dụng một lần – “Một ly bảy đồng, có điều nếu cô uống nhiều loại thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/24215/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.