“Khoai tây?” – A Nam nhìn Thành Vân – “Cô muốn ăn khoai tây à?”
Anh hơi ngửa đầu giống như đang tìm kiếm xem tiệm nào bán khoai tây nướng khá ngon trong bản.
Thành Vân vốn nói đùa, không ngờ anh lại tưởng thật, cô nói: “Đừng suy nghĩ nữa, vừa đi vừa xem nào.”
Hai người đi vào bản, bản Miêu này là thắng cảnh du lịch nổi tiếng nhất nơi đây, được khai phá rất nhiều, nhưng có điều cũng được giữ gìn không ít. Đường được lót đá, hai bên đủ loại cửa hàng, trong đó cửa hàng buônbán đồ bằng bạc là chiếm đa số. Trước cửa đều treo vật trang trí bằng bạc khổng lồ, cũng có cả vài tiệm thủ công mỹ nghệ và thực phẩm.
Thành Vân nhìn cả con đường, rồi hỏi A Nam: “Miêu Vương là ai?”
“Ừ.” – A Nam đang chăm chú cúi đầu bước đi không chú ý, lúc này mới quay đầu liếc nhìn Thành Vân – “Cái gì cơ?”
Thành Vân bước chậm lại, chỉ vào hai bên nói: “Anh xem đi. Trang sức Miêu Vương, bánh kẹo Miêu Vương, tạp hóa Miêu Vương…”
“À.” – A Nam lại cúi đầu – “Tôi không biết, nhưng chắc chắn không có người này.”
“Thế sao lại gọi như vậy?”
“Vì nghe hay.”
“À.” – Thành Vân hơi đùa – “Tôi còn tưởng rằng Miêu Vương là trưởng bản của các anh chứ, thế lực lớn quá mà.”
Vòng qua khúc cua mới thấy một con phố hàng rong. Có điều hiện giờ ít du khách, trên đường hơi vắng lặng. Hai bên đường đều là hàng quán của người Miêu, Thành Vân nhìn sơ qua: Nào là bánh dày, cơm nếp, mì xào, heo rừng nướng… Món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/24212/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.