Cô đi đến bên cạnh A Nam, rốt cuộc anh cũng chú ý đến cô.
“Dậy rồi à?”
“Ừ, nhà anh có thuốc cảm không?”
A Nam thẳng người lên nhìn cô: “Cô bị cảm à?”
Thành Vân lắc đầu: “Không phải tôi, là hướng dẫn Trương. Có thể do ngủ bị lạnh cộng thêm còn bị anh trai anh dọa sợ.” – Cô vừa nói vừa liếc nhìn A Nam – “Anh của anh luôn như vậy à?”
Ánh mắt A Nam lại nhìn vào siêu nước, lắc đầu khẽ nói: “Không đâu.”
“Tìm thuốc trước đi, cô ấy vẫn còn nằm trên lầu.” – Thành Vân hỏi anh – “Có thuốc không?”
“Ừ, để tôi xem thử.”
Trước khi A Nam đi, nước đã sôi lên. Anh chỉ chỉ vào trong nhà nói: “Đã nấu mấy ấm rồi, chắc đã đủ để cô tắm, bên trong có bồn và khăn, còn cả đồ mua cho cô… Tôi đi lấy thuốc cho hướng dẫn Trương.”
Thành Vân bĩu môi: “Đồ gì mua cho tôi?”
A Nam liếc cô một cái rồi quay người lên lầu. Thành Vân cười chế nhạo rồi tự nhấc ấm vào phòng.
Bản dân tộc Động này xa khu vực thành thị, dường như thói quen sinh hoạt cũng hơi khác với người hiện đại. Nhà A Nam không có phòng tắm, chỉ có một khoảng trống được che chắn xung quanh chừng bốn mét vuông, bên trong đặt một chậu gỗ, bên cạnh chậu gỗ có một thùng lớn, bên trong là nước nóng. Tấm ván gỗ bên cạnh có đóng đinh để tiện treo đồ. Thành Vân nhìn sang, tổng cộng có bốn cây đinh, cây đầu tiên treo khăn tắm, cây thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/2249919/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.