Thành Vân dần quen với nhịp sống cũ. Làm việc, nghỉ ngơi, thỉnh thoảng bị Quách Giai kéo ra ngoài uống chút rượu, hoặc là đến nhà Lý Vân Sùng. Mỗi lần đến nhà Lý Vân Sùng, hình thức hoàn toàn đều giống nhau. Hoặc là ăn cơm uống trà, hoặc là uống trà ăn cơm, sau đó ngồi tán gẫu trên ghế salon.
Có đôi khi Thành Vân thật sự chịu không được, cuối cùng vừa trò chuyện vừa ngủ gục. Mỗi lần gặp phải tình huống như thế, lúc tỉnh lại trên người cô luôn đắp một tấm chăn.
Cuối năm công ty nhiều việc, vừa là họp tổng kết vừa là họp chúc tết. Đây cũng là thời điểm xã giao hiếm hoi của Lý Vân Sùng quanh năm suốt tháng không ra khỏi cửa. Có cuộc xã giao Thành Vân đi theo, có cuộc thì không.
Hôm chúc tết, Lý Vân Sùng đi ra ngoài dùng bữa với mấy người bạn, lúc trở về gọi Thành Vân đến nhà, nói có gì đó cho cô xem. Vất vả lắm mới được nghỉ, Thành Vân vốn định ở nhà ngủ hai mươi mấy giờ, kết quả là Lý Vân Sùng gọi một cú lại phải thức dậy.
Lúc chạy đến nhà Lý Vân Sùng thì trời đã tối. Cô vào nhà phát hiện chỉ có mỗi mình Lý Vân Sùng.
“Dì Hồng đâu?” – Thành Vân cởi áo khoác, treo lên giá.
“Về quê rồi.” – Lý Vân Sùng nói – “Đã lâu rồi dì ấy chưa về thăm nhà. Tuy không có chồng con, nhưng vẫn còn anh chị em mà.”
Thành Vân gật gật đầu, hai người đi đến phòng khách.Thành Vân ngồi xuống uống cốc nước nóng, ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/2249892/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.