Thành Vân dậy trễ. Mùng một tết trời đầy mây, trong hoàn cảnh này lại càng thúc đẩy kết quả khiến cô ngủ quên. Thế nhưng trời đầy mây không phải là lý do mấu chốt. Thành Vân cầm lấy điện thoại di động, chỉ vào Chu Đông Nam đang nằm trên giường, ánh mắt hung dữ.
“Anh tắt điện thoại di động của tôi phải không?”
Chu Đông Nam nhặt quần áo bên cạnh đưa cho cô: “Em mặc quần áo vào trước đi.”
Anh vừa nói một tay khác vừa cầm lấy điều khiển bật điều hòa lên.
“Chu Đông Nam!”
Người đàn ông trên giường nhìn sang. Anh có vẻ hơi lười, biểu hiện vô cùng bình tĩnh trước vẻ mặt nghiêm khắc của Thành Vân. Chuyện này không thể trách anh, tuy ánh mắt Thành Vân sắc bén nhưng hình tượng trông không hề đáng sợ.
Trải qua một đêm lộn xộn, hai mắt Thành Vân hơi sưng vì say rượu, đầu óc thì hoàn toàn dựng đứng. Cô chỉ mặc áo ngực đứng trước giường, trợn trừng mắt chỉ vào Chu Đông Nam, cảnh tượng rất khôi hài.
Chu Đông Nam ngồi dậy khỏi giường, vuốt vuốt mặt mình. Anh mặc chiếc áo thun có nón tối hôm qua đi ngủ, áo đã bị anh đè đến nhăn nhúm. Anh vén chăn lên lộ ra đôi chân trần trụi. Làn da trên đùi cũng chẳng trắng trẻo gì, bắp đùi rắn chắc, bắp chân thon dài, khớp xương đầu gối và bàn chân vô cùng rõ ràng.
Chu Đông Nam chỉ mặc mỗi cái quần lót, sau khi vén chăn lên lại bắt đầu tìm quần dài. Thành Vân bị thái độ điềm nhiên của anh khiêu khích, âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/2249880/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.