Edit: Vickiee
Beta: Hàn Vũ Phi
Thật lâu sau này, Thành Vân mới biết được mọi chuyện về Lý Vân Sùng.
Trong mắt rất nhiều người, Lý Vân Sùng giống như một quyển sách tối nghĩa khó hiểu, ông bảo thủ phức tạp, lại không thích giải thích với người khác, chỉ có thể tiếp cận ông từng chút từng chút một qua năm tháng dài đằng đẵng. Nhưng Thành Vân không hề nghĩ như vậy. Quả thật lúc cô bắt đầu biết về ông, cô đã vô cùng dễ dàng hiểu ông. Nhưng cô bắt đầu hiểu rõ về ông chính là ba năm sau.
Trong những năm tháng trống vắng đó, Lý Vân Sùng chỉ đứng dưới góc độ một người xem, chăm sóc cho người con gái mù mờ ấy. Cô mất hết tất cả, Vương Tề Nam đã lấy đi tất cả của cô. Trái tim cô yếu ớt đến mức không thể chịu nổi chút đả kích nào, nhưng dù cô có khóc, ông cũng không hề thấy được cô yếu đuối. Một cô gái cố tỏ vẻ, trẻ tuổi, trong khoảng thời gian chờ đợi cái chết, cô vẫn sống thật cứng cỏi, tràn ngập bất cam, nhưng vẫn cắn răng nhẫn nhịn.
Thỉnh thoảng Lý Vân Sùng sẽ nhớ đến người đàn ông có hàng chân mày gãy kia. Ông đoán nỗi tuyệt vọng của Thành Vân có lẽ liên quan đến anh ta. Nhưng trước khoảnh khắc cuối cùng, ông thường dừng ý nghĩ ấy lại, giống như đang cố lẩn tránh điều gì.
Lý Vân Sùng ba mươi mấy tuổi, tính cách đã chín chắn, nhưng vẫn thiếu sót chút bao dung. Ông không muốn thừa nhận rằng người phụ nữ thu hút của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-nam/2249846/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.