Chuyến hành trình đến Biển Bồng Bềnh diễn ra trong không khí vui vẻ và náo nhiệt. A Hổ không ngừng hào hứng khi đi trên con đường dẫn đến biển, cứ mỗi bước chân lại thốt lên một ý tưởng mới về những gì hắn sẽ làm khi đến nơi. "Ta sẽ bắt đầu bằng việc tìm Thanh Vân Long để đòi nợ! Sau đó, sẽ có một bữa tiệc lớn để ăn mừng," hắn nói, giọng tràn đầy nhiệt huyết.
Tiêu Ly mỉm cười nhìn A Hổ nhảy nhót phía trước, trong lòng không khỏi cảm thấy ấm áp. Sự ngây thơ và hồn nhiên của A Hổ thực sự đã lan tỏa không khí tích cực cho cả nhóm. A Miêu bước đi với vẻ bình thản, đôi lúc còn trêu chọc A Hổ về danh sách đồ chuẩn bị dài đến khó tin của hắn. "Chúng ta đi thăm bạn, không phải dọn nhà đến Biển Bồng Bềnh đâu," nàng nói với vẻ nghiêm túc nhưng ánh mắt lại tràn đầy sự dịu dàng.
Cuối cùng, sau một quãng đường dài, họ đứng trước bờ của Biển Bồng Bềnh. Cảnh tượng trước mắt khiến cả ba người phải dừng chân, ngỡ ngàng. Biển mây như kéo dài vô tận, những đám mây dày đặc xếp chồng lên nhau như những con sóng mềm mại. Ở phía xa, một dãy núi ẩn hiện trong màn sương trắng, tạo nên một khung cảnh hư ảo, giống như bước vào một giấc mơ.
Biển Bồng Bềnh hiện ra trước mắt như một vùng đất thần tiên, nơi mà không gian và thời gian dường như hòa quyện vào nhau. Biển không phải là nước, mà là những đám mây dày đặc, mềm mại và bồng bềnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mieu-muon-lam-ca-muoi/3647790/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.