Bữa tiệc kéo dài đến tận đêm khuya. Mọi người ngồi quây quần bên nhau, kể những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống.
A Hổ tay cầm một bình rượu nho, hài lòng nhìn mọi người thưởng thức bữa tiệc. Hắn đứng dậy, nâng chén rượu lên:
"Hôm nay, chúng ta không chỉ thưởng thức những món ăn ngon mà còn tận hưởng những giây phút quý giá bên nhau. Ta muốn nâng chén này, chúc cho chúng ta sẽ có thêm những giây phút như vậy và cửa hàng ngọc trai Miêu Vũ sẽ ngày càng phát triển!."
Tiêu Ly, Kỷ Vân Nha và A Miêu đều nâng chén lên, chạm nhẹ vào nhau, đồng thanh: "Chúc mừng!"
Bầu không khí trở nên sôi động hơn bao giờ hết.
Kỷ Vân Nha nhìn vào bầu trời xa xăm, bắt đầu kể về một câu chuyện được truyền lại từ xưa của gia tộc mình.
"Các ngươi có biết, tổ tiên của ta từng có một mối tình đẹp với một chàng thư sinh nhân gian. Nàng ấy, một con rắn trắng như ta, đã trải qua biết bao nhiêu khó khăn để có thể yêu và được yêu. Nhưng số phận trớ trêu, nàng đã phải chịu đựng những đau khổ tột cùng vì tình yêu của mình.”
Kỷ Vân Nha tiếp tục kể: "Nàng ấy đã phải giấu giếm thân phận thật của mình, sống cuộc sống của một người phàm. Nhưng rồi, bí mật của nàng cũng bị bại lộ, và nàng đã phải đối mặt với những hậu quả khôn lường. Tương truyền, nàng đã bị giam dưới một ngọn tháp cổ"
“Ôi thật bi thảm!” A Miêu nói.
"Đúng vậy, câu chuyện ấy bi thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mieu-muon-lam-ca-muoi/3647788/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.