A Miêu và A Hổ nhìn đống linh thạch kiếm được từ buổi đấu giá. A Hổ nói: “Ta cảm tưởng linh thạch phải đầy hết túi trữ vật của ta luôn!”
A Miêu thở dài: "Ôi trời, nhiều linh thạch quá! Ta sắp đếm mỏi tay mất thôi!"
A Hổ vỗ ngực tự tin: "Để ta lo cho ngươi! Ta có cách đếm siêu tốc, đảm bảo chính xác từng linh thạch một!"
A Hổ vội vàng nắm một nắm linh thạch lên, giơ cao và đếm nhanh: "Một, hai, ba... (giọng nhỏ dần) ...chín mươi tám, chín mươi chín... (ngập ngừng)... xong rồi!"
A Miêu nhìn A Hổ nghi ngờ: "Xong rồi là sao? Sao lại dừng ở đó?"
A Hổ gãi đầu, cười ngượng ngùng: "À thì... ta quên cách kết thúc đếm siêu tốc rồi. Nhưng cứ yên tâm đi, chắc chắn trong nắm này còn hơn một trăm viên!”
A Miêu bật cười và lắc đầu: "Haizz, được rồi! A Hổ,
ngươi thật là hết nói nổi!"
Cả hai ngồi xuống và bắt đầu đếm linh thạch một cách nghiêm túc, nhưng thỉnh thoảng lại bật cười vì những trò đùa của nhau.
"Ba triệu linh thạch! Ta không thể tin nổi!” A Hổ hô lên một cách hào hứng, đôi mắt sáng rực lên như hai viên ngọc.
Sau khi cùng nhau đếm và kiểm đếm lại số linh thạch một cách kỹ lưỡng, cả hai đều không khỏi ngạc nhiên trước số tiền kiếm được từ buổi đấu giá này. A Miêu và A Hổ bắt đầu lên kế hoạch chi tiêu cho số tài sản khổng lồ này.
"Ta sẽ xây một lâu đài bằng ngọc trai, nuôi một đàn linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mieu-muon-lam-ca-muoi/3647781/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.