Sau Lễ hội Ánh Trăng, đã đến lúc Kỷ Vân Nha trở về.
Ánh mắt Kỷ Vân Nha long lanh khi tạm biệt A Hổ và A Miêu.
Nàng ôm chặt hai người bạn, lòng đầy lưu luyến. "Các ngươi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!”
Kỷ Vân Nha vẫy tay chào tạm biệt A Hổ và A Miêu rồi chạy nhanh về phía đường lớn. Nàng vừa đi vừa ngoái đầu nhìn lại, mong muốn được nhìn thấy bóng dáng hai người bạn thêm một lần nữa. Rồi Kỷ Vân Nha quay lưng lại, bước đi chậm rãi.
A Hổ và A Miêu đứng tựa vào nhau, nhìn theo bóng dáng Kỷ Vân Nha dần khuất xa. A Hổ đặt tay lên vai A Miêu, nhẹ nhàng nói:
"Đừng buồn nhé, A Miêu. Chúng ta sẽ sớm gặp lại Kỷ Vân Nha thôi mà." A Miêu gật đầu, đôi mắt vẫn còn đượm buồn.
Sau đó, A Hổ quay trở vào cửa hàng, chuẩn bị để mở cửa hàng.
Trong khi đó, A Miêu trở về nhà.
Về đến nhà, nàng nhẹ nhàng đặt chiếc hộp bí ẩn mua được ở Lễ hội Ánh Trăng lên bàn, ánh mắt không rời khỏi nó.
A Miêu hít một hơi thật sâu rồi từ từ nâng nắp hộp lên. Khi nắp hộp được nâng lên, một luồng ánh sáng yếu ớt chiếu ra, soi sáng bên trong.
Bên trong là một tấm vải nhung màu đỏ thẫm, bao bọc lấy một vật gì đó. Tim nàng đập thình thịch, đôi tay run rẩy khi kéo tấm vải ra. Là một chiếc vỏ sò. Vỏ sò có hình tròn, giống như một chiếc tai người khổng lồ. Bề mặt vỏ sò được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mieu-muon-lam-ca-muoi/3647779/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.