Đường Thiệu Nghĩa ngồi ở bên mạn bắc khoang thuyền, nghe vậy liếc mắt nhìn A Mạch ngồi ngoài cửa sổ phía bên này, nói: “Này đã là gì, ngươicòn chưa nhìn thấy ruộng hoa thật sự, đó mới là cánh đồng mênh mông bátngát đấy.” 
“Thật sao?” A Mạch nghe xong rất mê mẩn, quay đầu lại nhìn một khoảng bờ sông vàng óng ánh đến thất thần. 
Đường Thiệu Nghĩa không trả lời, chỉ im lặng nhìn A Mạch, thấy mặc dù nàng dán yết hầu giả lên, nhưng mà đường cong ở dưới cằm so với nam tửnhẹ nhàng mượt mà hơn nhiều, hơn nữa da thịt mịn màng trơn nhẵn, ngũquan thanh tú đẹp đẽ lại đầy anh khí, A Mạch như vậy, tại sao hắn lại cứ luôn tưởng nàng là nam tử thật đây? Đường Thiệu Nghĩa tự cười giễu, làánh mắt của hắn quá tệ, hay là hắn quá tin tưởng A Mạch? 
Đợi tới giờ Ngọ, A Mạch giúp Đường Thiệu Nghĩa ăn cơm, cầm bát đĩa đi rửa thì đã thấy Lâm Mẫn Thận đợi ở sau khoang thuyền, thấy A Mạch đếnliền nói: “Buổi tối thuyền có thể tới Bình Giang, từ nơi này ta có thểrời thuyền, sau đó đi Nghi Thành gọi người tiếp ứng các ngươi.” 
A Mạch nói: “Được, đi nhanh rồi về, xem tình hình hoàng thượng nơi đó thế nào, nếu như có khả năng hãy xin hắn lệnh cho thủy quân Phụ Bìnhgiả vờ đánh Thái Hưng, giảm bớt áp lực cho Thanh Châu.” 
Tuy cuối năm ngoái Thương Dịch Chi đã xưng vương, nhưng mà Giang Namvẫn chưa dẹp yên, Tề Mẫn con thứ hai của Tề Cảnh vẫn còn ở Lĩnh Nam khởi binh cần vương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196739/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.