Ai ngờ A Mạch vừa phái người đi chưa được hai ngày thì ĐườngThiệu Nghĩa đã đích thân đến. Thì ra, đi theo Tức Vinh Nương đến Ký Châu còn có một huynh ta nữa trong trại, chính là hán tử ngày trước đi bêncạnh bảo vệ Tức Vinh Nương. Hắn họ Triệu, ở nhà là con thứ tư nên mọingười trong trại gọi hắn là Triệu Tứ. Trong sơn trại, Triệu Tứ nổi tiếng là người thành thật, võ công cũng không tồi, cho nên từ nhỏ đã trởthành người bảo vệ cho Tức Vinh Nương.
Ngày ấy, Tức Vinh Nương đi theo A Mạch đến tận phủ Nguyênsoái. Nàng thân là cô gái trên giang hồ, tất nhiên tầm mắt so với tiểuthư khuê các thoáng rộng hơn rất nhiều, so với nam nhân lại trội hơn vềphần trực giác. Lúc ở trên đường, từ xa nhìn thấy khuôn mặt của A Mạchnhu mì xinh đẹp như con gái, trong lòng liền có chút nghi ngờ giới tínhcủa A Mạch, dự tính đợi đến đêm sẽ đến thăm dò phủ nguyên soái điều trasự thật đến cùng. Lại bị hộ vệ Triệu Tứ ngăn cản, khuyên nàng rằng trong phủ nguyên soái bảo vệ rất chặt chẽ, thâm nghiêm, hẳn không dễ dàng vào được, đến lúc đó lại khiến cho người ta tưởng là thích khách hay mậtthám, chẳng phải sẽ khiến Đường Thiệu Nghĩa càng thêm phiền toái haysao. Tức Vinh Nương nghe vậy mới chịu từ bỏ ý nghĩ muốn xâm nhập phủnguyên soái. Triệu Tứ vừa thở phào nhẹ nhõm, không ngờ chớp mắt một cáilại không thấy nàng ta đâu nữa. Thì ra Tức Vinh Nương đã công khai chạyđến trước cửa lớn của phủ nguyên soái cầu kiến Mạch nguyên soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196725/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.