A Mạch lập tức đến một chỗ trên sườndốc cao thoai thoải, yên lặng chăm chú nhìn cảnh chém giết trên chiếntrường. Lâm Mẫn Thận đứng bên cạnh mắt thấy cảnh chém giết náo nhiệtphía dưới, không khỏi cũng có chút nóng lòng muốn thử xem sao, như thểcảm nhận được tâm tình của anh ta, con ngựa anh ta đang cưỡi cũng khôngan phận mà gõ móng liên hồi xuống đất. A Mạch quay sang nhìn, không đợiLâm Mẫn Thận kịp mở miệng liền thản nhiên nói: “Hiện giờ thân phận củangươi là thân vệ, nhiệm vụ chính là bảo vệ sự an toàn cho ta.” 
Lâm Mẫn Thận nghe vậy, cảm xúc nhấtthời xẹp xuống, cúi đầu nói một tiếng “Phải”. A Mạch không tiếp tục để ý tới anh ta, quay lại tiếp tục quan sát tình hình chiến đấu bên dưới.Nàng đoán Thường Ngọc Thanh sẽ không thèm làm khó vài tên lính Giang Bắc tới đòi chuộc ngựa nên sẽ không phái binh truy đuổi theo, chỉ vì khôngchịu được sự ầm ĩ, huyên náo của Vương Thất nên mới dựa vào ý tưởng chokỵ binh thao luyện chiến thuật phục kích mà mai phục ở đây, không ngờlại có truy binh đuổi theo thật mà lại còn đến hẳn một đội kỵ binh BắcMạc. 
Mắt thấy đội kỵ binh Bắc Mạc càngngày càng ít, A Mạch đang nghĩ miếng thịt béo này đúng là từ trên trờirơi xuống, bất chợt nghe thám báo báo tin rằng từ phía thành Võ An lạixuất hiện một đại đội kỵ binh quân Bắc Mạc. A Mạch không khỏi hơi nhíumày lại, cân nhắc một chút rồi lệnh cho Trương Sĩ Cường dùng cờ ra tínhiệu truyền lệnh thu binh, toàn bộ kỵ binh liền nhanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196710/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.