A Mạch nghe anh ta nói như thế, cảmthấy ngoài dự liệu của mình liền liếc mắt nhìn Đường Thiệu Nghĩa mộtcái, cười nói: “Đại ca cũng cảm thấy như vậy sao? Vậy mà ta cứ nghĩ đạica là người trung hậu, nhất định sẽ thấy anh ta là người tốt!” 
Đường Thiệu Nghĩa cười cười, vẫn không nói gì. 
A Mạch nhìn bóng dáng Lâm Mẫn Thận xa dần, đột nhiên nói: “Người này là con trai độc nhất của Lâm tể tướng.” 
Đường Thiệu Nghĩa sửng sốt, ngạc nhiên nói: “Anh ta là con trai độc nhất của Lâm tể tướng?” 
A Mạch gật đầu, cười lạnh: “Nếu nhưLâm tể tướng thực sự sinh ra một đứa con như vậy, sợ là sẽ không dám đưa đến chỗ của quân Giang Bắc chúng ta.” 
Đường Thiệu Nghĩa trầm mặc một lát, lại hỏi: “Ngươi cùng anh ta ước hẹn cái gì?” 
“Hẹn sau khi hạ trại sẽ đưa anh ta đi thưởng ngoạn cảnh đẹp trên núi,” A Mạch đáp: “Từ lần đầu gặp anh ta ởThúy Sơn, anh ta liên tục khi dễ ta, ở trên thuyền lại thiếu chút nữakhiến ta mất mạng, ta đâu thể dễ dàng tha cho hắn! Mặc kệ anh ta là nguthật hay giả vờ ngu, ta cứ cho anh ta một trận cho hả giận đã rồi nóisau!” 
Đường Thiệu Nghĩa nghe xong lại giậnđến tái mặt, giáo huấn: “Không thể tự ý làm bậy, người cứ tránh xa anhta đi là được, trêu chọc anh ta làm cái gì!” 
A Mạch cúi đầu không nói, chỉ tiệntay nghịch nghịch cái roi ngựa. Đường Thiệu Nghĩa thấy nàng như thế, sợnàng không chịu nghe theo, lại lớn tiếng nói: “Vệ Hưng vừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196682/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.