Trên thuyền, chư tướng đều choángváng, thấy Thường Ngọc Thanh đột nhiên chuyển hướng bắn về phía mình,trong lúc nhất thời đều không kịp phản ứng, tất cả đều sững sờ bất động. Chỉ có A Mạch vốn cũng đang nhìn Thường Ngọc Thanh chằm chằm, nhìn thấy mũi tên này đột nhiên chuyển hướng về phía mình, thật ra cũng không đến mức ra ngoài dự liệu, đồng tử khẽ thu hẹp lại, trong đầu chỉ hiện lênmột suy nghĩ: Tránh hay là bắt?
Đang do dự, mũi tên đã đến trước mặt, A Mạch khẽ nghiêng người, đưa tay ra định bắt lấy mũi tên, nhưng taycòn chưa kịp chạm đến thân mũi tên, đột nhiên nghe thấy một tiếng hét“A” thảm thiết ở phía sau, ngay lập tức có một lực rất mạnh tống thẳngvào lưng nàng, A Mạch nhất thời mất thăng bằng, ngã nhào về phía trước,nhưng lại đúng đường đi của mũi tên. Trong nháy mắt, trong đầu A Mạchchỉ lóe ra một câu: Lâm Mẫn Thận, con bà ngươi!
“Ầm” một tiếng, A Mạch bị Lâm MẫnThận xô phải, ngã gục xuống mặt sàn. Nàng đau đến nỗi trong cổ họng bậtra một tiếng “hự”, xương cốt cả người như vỡ nát, ngay cả nói cũng không thể thốt nên lời.
“Mạch tướng quân!”
“Lâm tham quân!”
Chung quanh có người kêu lên sợ hãi,mọi người lúc này mới từ trong khiếp sợ mà bừng tỉnh lại, vội vàng cầmkiếm tiến lên chắn phía trước. Trương phó tướng cúi xuống vội hỏi: “Lâmtham quân, Mạch tướng quân, các ngươi có sao không?”
A Mạch còn chưa trả lời, bỗng nghethấy trên mạn thuyền có người kêu lên: “Thát tử trúng tên rồi! Đại tướng quân đã bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196680/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.