Thương Dịch Chi vừa cúi đầu nhấp mộtngụm rượu, nghe thấy vậy động tác liền hơi sững lại, một lát sau mớichậm rãi nuốt xuống, ngẩng đầu lên nhìn A Mạch: “Thịnh Đô không tốtsao?”
“Tốt,” A Mạch đáp, cẩn thận cân nhắc rồi nói tiếp: “Nhưng ta không thích.”
Thương Dịch Chi im lặng nhìn A Mạchmột lúc rất lâu, nhìn cho đến khi lòng bàn tay của A Mạch toát mồ hôi,cuối cùng mới nhẹ nhàng cười, đặt chén rượu trong tay xuống, đáp: “Được, ta cho ngươi về.”
A Mạch nhếch môi cười, sau đó cungkính dùng hai tay nâng chiếc chén ngọc bích lên, trịnh trọng nói vớiThương Dịch Chi: “Nguyên soái, Mạch Tuệ của thất doanh quân Giang Bắckính ngươi!”
Trong mắt Thương Dịch Chi chợt có tia sáng lướt qua, đột nhiên đưa tay giữ lấy chén rượu trong tay A Mạch. AMạch khó hiểu nhìn Thương Dịch Chi, Thương Dịch Chi chỉ nhếch khóe miệng gượng cười, nói: “Uống rượu không hợp với tính cách của ngươi”
A Mạch nhìn Thương Dịch Chi, rồi lạicúi đầu nhìn xuống, tay Thương Dịch Chi vẫn còn giữ lấy chén rượu, đầungón tay nhẹ nhàng chạm vào hổ khẩu(1) của nàng, ngón tay thon dài nổibật lên vẻ ôn nhuận trên nền xanh biếc của chiếc chén ngọc, nhìn như thể tùy ý, lại giống như vô cùng kiên định.
Đang do dự, Thương Dịch Chi đã cầm lấy chén rượu của A Mạch để qua một bên.
“Trở về đi.” Thương Dịch Chi nhẹgiọng nói, ánh mắt nhìn thẳng vàoA Mạch,“Cứ chuẩn bị sẵn sàng, mấy ngàynữa là có thể quay lại đại quân Giang Bắc.”
A Mạch biết rất rõ trong lòng mìnhhiện giờ hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196677/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.