A Mạch nhắm mắt đứng đó một lúc lâu,đợi cho tình cảm trong lòng bình lặng trở lại, sau đó mới quay người,đúng lúc nhìn thấy Trương Sĩ Cường đang có chút thất thần nhìn mình,trong lòng nàng hơi kinh hãi, song cũng không để lộ ra mặt, vẫn thảnnhiên như không có chuyện gì xảy ra, cười nói: “Đi thôi, xuống núi nào.”
A Mạch nói xong liền tự mình đi xuống trước, Trương Sĩ Cường lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vội vàng lên tiếng đuổi theo phía sau.
Khi hai người trở lại quân doanh đúng vào lúc tập thể dục buổi sáng, Hắc Diện mang theo binh lính ra thaotrường luyện tập, thấy A Mạch, từ xa đã khẽ gật đầu xem như chào hỏi. AMạch cũng không để ý, hơi gật đầu đáp lại, sau đó liền đưa tầm mắt vềphía giáo trường, yên lặng nhìn chăm chú vào đám binh lính ướt đẫm mồhôi. Sau trận chiến tại núi Tây Trạch, thất doanh tổn thất trầm trọng,mười phần thì có đến bảy, tám phần đã hy sinh, số binh lính hiện có nàyphần lớn là mới chiêu mộ sau trận chiến đó, một bộ phận là từ các châu,huyện của vùng Giang Bắc, số còn lại là từ các gia đình nông gia trongdãy Ô Lan.
Tất cả đều mang một bầu nhiệt huyếtcủa nam nhi Nam Hạ, cái bọn họ hiện giờ vẫn còn thiếu chính là kinhnghiệm chiến đấu mà thôi, trong lòng A Mạch không khỏi âm thầm suy tính.
Thấy A Mạch nhìn chăm chú vào giáotrường hồi lâu mà không nói gì, phía sau, Trương Sĩ Cường cũng không dám quấy rầy, mãi đến khi thấy quan quân nhu Lý Thiếu Hướng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196661/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.