Theo sử sách ghi lại thì đây là mộttrận chiến cực kỳ hỗn loạn, đầu tiên là đội trưởng, Mạch soái, lĩnh nămtrăm tàn binh dẫn dụ thành công đại quân Bắc Mạc của Thường Ngọc Thanhbôn ba hơn một ngàn dặm tới Bình Gia Ao, sau đó là Thành Tổ, chủ soáiquân Giang Bắc, dấn thân vào chỗ nguy hiểm, kích động Thường Ngọc Thanhliều lĩnh đưa quân xâm nhập vào sâu bên trong, sau đó là Đường ThiệuNghĩa dùng hai ngàn kỵ binh từ phía sau bất ngờ tập kích đại doanh quânBắc Mạc… Thông thường thì chiến dịch đến đây cũng nên kết thúc, đángtiếc thống soái song phương chỉ huy trận này lại không phải là nhữngngười phúc hậu như thế.
Thường Ngọc Thanh không phúc hậu,biết rõ phía trước là cái hố mà vẫn nhảy vào là vì anh ta còn có sựchuẩn bị, để Khương Thành Dực mang theo năm ngàn kỵ binh tinh nhuệ ẩnnúp ở phía sau, nhằm nuốt gọn phục binh quân Giang Bắc. Thương Dịch Chivà Từ Tĩnh lại càng không nhân hậu, chia hai ngàn kỵ binh của ĐườngThiệu Nghĩa làm hai hướng, trong đó một ngàn kỵ binh tinh nhuệ chạy vộiđến nơi cất giữ lương thảo của quân Bắc Mạc, thế rồi một phen đại hỏaxuất hiện, thừa dịp gió thổi, mà đem lương thảo của mấy vạn ngươi thiêucho bằng sạch… Sau đó, Thương Dịch Chi mang theo quân Giang Bắc nhanhchóng biến mất trong dãy núi Ô Lan trùng điệp.
Hóa ra, mục đích chính của ThươngDịch Chi và Từ Tĩnh không phải là muốn tiêu diệt đại quân của ThườngNgọc Thanh, mà là … khiến bọn họ chết đói.
Hỗn loạn, chiến dịch hỗn loạn thànhmột đoàn, nhưng những thứ loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196657/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.