Đại đa số thị vệ đều theo Thường Ngọc Thanh phi ngựa hướng về phía thành phủ, chỉ để lại một thị vệ đang mang theo A Mạch trên ngựa và một người khác ở lại. Chờ những người kia đixa, gã thị vệ kia mới không kiêu ngạo, không siểm nịnh nói với A Mạch:“Cô nương, thất lễ.” Nói xong liền giật dây cương mà đi.
A Mạch bị vắt ngang trên lưng ngựa,có chút khó nhọc nói: “Quân gia, ngươi mau nâng ta dậy, trên vai ta bịtrúng tên chưa lành, cứ thế này thì chuẩn bị nứt ra đến nơi rồi.”
Gã thị vệ kia nghe thấy vậy có chútdo dự, rồi cũng nâng A Mạch ngồi thẳng lại trên lưng ngựa, để cho nàngngồi phía trước, thân thể của mình thì cố sức lùi về phía sau, tránhkhông đụng vào A Mạch. A Mạch nói cảm tạ, rồi đưa tay sửa sang lại máitóc đã bung ra tán loạn, bởi chiếc trâm dùng để giữ tóc đã bị nàng némđi, trong khoảng thời gian ngắn cũng tìm không tìm được cái gì khác đểbuộc lại, nên nàng đành phải nhẹ giọng khẩn cầu tên thị vệ kia: “Phiềnquân gia tìm giúp ta một cửa hàng bán trâm gài tóc được không?”
Vấn đề này làm tên thị vệ có chút khó xử, tướng quân chỉ ra lệnh cho anh ta đem thiếu nữ này về phủ, khôngngờ thiếu nữ này lại phiền toái như thế, nhưng nhìn tóc tai nàng bay tán loạn quả thực cũng có chút không đành lòng, nhất thời cũng không biếtnên làm sao. Anh ta cùng thị vệ bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, trong lòngcùng nghĩ, tốt xấu gì cũng là hai hán tử trong quân đội,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196643/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.