Ánh mắt Thương Dịch Chi sáng bừng lên trong giây lát, rồi sau đó rất nhanh rời khỏi khuôn mặt A Mạch, thầnthái tự nhiên rảo bước tiến vào bên trong phòng. Từ Tĩnh cũng buông rèmcửa trong tay xuống, bước đến bên cạnh A Mạch cẩn thận đánh giá khuônmặt của nàng một chút, cười nói: “Để xem nào! Sợ là quá đẹp, có chútkhông giống một thôn phụ.” Rồi lại xoay người về phía lão bà tử nói:“Ngươi đi xuống lĩnh tiền trước đi, chờ ngày mai sẽ vấn tóc cho nàng ấy, hiện giờ ngươi không còn việc gì nữa.”
Lão bà tử lên tiếng ngàn ân vạn tạrồi đi ra, chờ bà ta đi khuất, A Mạch vội hỏi: “Cứ để bà ta đi như vậysao? Biết đâu bà ta lại để lộ tin tức!”
Từ Tĩnh cười nói: “Yên tâm đi, điềunày ta đều an bài cả rồi.” Ông ta vuốt râu vừa lòng đánh giá A Mạch mộtchút, rồi quay đầu cười hỏi Thương Dịch Chi: “Tướng quân, ngài cảm thấythế nào?”
Khóe miệng Thương Dịch Chi mỉm cười,ánh mắt cẩn thận nhìn kỹ khuôn mặt A Mạch. A Mạch bị anh ta nhìn thì cóchút chột dạ, vài lần muốn cúi đầu né tránh tầm mắt của anh ta, nhưngvẫn cố gắng tự trấn định nghênh đón.
Thương Dịch Chi đột nhiên thu lại nét cười trên mặt, lạnh giọng nói: “Lá gan quá lớn, ngươi đã từng gặp quangười phụ nữ nào bị một người đàn ông xa lạ nhìn chăm chú mà vẫn có thểtrấn tĩnh như vậy không? Ánh mắt cũng quá lợi hại, không giống với mộtthôn phụ.”
A Mạch nghe vậy thì sửng sốt, sau khi suy nghĩ một lát, liền hạ thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196633/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.