Lục Cương nghe Từ Tĩnh trêu A Mạchnhư vậy, lại cảm thấy an bài của mình vô cùng đúng đắn, nên cũng khônggiải vây cho A Mạch, chỉ cười hắc hắc đứng xem náo nhiệt. A Mạch cònchưa biết nên giải thích như thế nào, chợt nghe phía trước có tiếng gọi: “Tướng quân”. Âm thanh quần áo sột soạt thi nhau nổi lên, ngẩng đầuliền thấy Thương Dịch Chi thân mặc áo khoác nhung trang màu đỏ bướcnhanh từ bên ngoài vào, đi đến đâu, chúng tướng đều vội vàng hành lễ đến đó. A Mạch thấy thế vội vàng vọt đến phía sau Lục Cương, cúi người hành lễ theo mọi người.
Thương Dịch Chi nhiệt tình nâng mọingười dậy, luôn miệng hàn huyên, khi đi qua Lục Cương thì vô tình nhìnthấy A Mạch núp ở phía sau. Tầm mắt anh ta tùy ý lướt qua trên người AMạch, không chút dừng lại, chỉ cúi đầu cùng Lục Cương chuyện trò cườinói hai câu liền bước lên phía trước.
A Mạch thực may mắn. Lục Cương thực thất vọng.
Lục Cương lúc này mới vô thanh vô tức đưa ánh mắt đồng tình nhìn về phía A Mạch.
A Mạch cố nén cảm giác rùng mình, chỉ gắng nặn ra một nụ cười, làm thành một bộ dạng “Ta cũng thực bất đắc dĩ”.
Từ Tĩnh đi đến bên cạnh, vỗ vỗ vào vai Lục Cương, nói: “Lục giáo úy, hội nghị sắp bắt đầu rồi, vào nhanh đi thôi.”
Lục Cương lên tiếng trả lời rồi đitheo Từ Tĩnh vào trong phòng, đi được hai bước thì bàn chân lại chậmlại, vẫn có chút lo lắng cho A Mạch, nhịn không được lại quay đầu liếcmắt nhìn A Mạch một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/3196631/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.