Thương Dịch Chi nhìn bộ dạng này của A Mạch, có chút không nhịn được, khóe miệng run run muốn cười, vội ngoảnh mặt đi, nói: “Song niệm tình vừa rồi ngươi cũng đã chịu hai mươi quântrượng, nên trước hết lưu lại nửa cái mạng của ngươi, về sau lập côngchuộc tội.”Trái tim A Mạch cuối cùng cũng đã cóthể quay trở về chỗ cũ, suy nghĩ tiếp theo trong đầu chính là muốn mắngThương Dịch Chi: “Ta thèm vào”, nhưng một tiếng “Ta” chưa ra khỏi miệngđã bị nàng vội vàng nuốt xuống, chỉ cúi đầu cụp mắt đứng im một chỗ,trong bụng thầm mắng Thương Dịch Chi: “Có cách nói chuyện như vậy sao?”
Thương Dịch Chi kêu Trương Sinh từbên ngoài tiến vào, phân phó: “Ngươi đưa A Mạch đi xuống đi,” Anh ta lại quét mắt khắp người A Mạch, rồi nhíu mày, hơi có chút chán ghét nói:“Nhớ phải thay bỏ những thứ quần áo bẩn thỉu này đi.”
A Mạch theo chân Trương Sinh đi rangoài, mới vừa đi không hai bước chợt nghe tiếng Thương Dịch Chi lạnhlùng truyền tới: “Ta thấy hai mươi quân côn vẫn là chưa đủ, có lẽ phảicho ngươi thêm hai mươi quân côn nữa thì may ra ngươi mới có thể nhanhnhẹn lên được.”
A Mạch cả kinh nhảy dựng lên, vội vàng quýnh quáng chạy ra ngoài.
Phía sau vang lên tiếng cười của Từ Tĩnh, Thương Dịch Chi xoay người lại nhìn ông ta, hỏi: “Tiên sinh có chuyện gì vui thế?”
Từ Tĩnh lắc đầu: “Không có.”
Thương Dịch Chi lại hỏi: “Vậy tiên sinh đang cười cái gì?”
Từ Tĩnh cười cười, nói: “Cười A Mạch đúng là da dày thịt béo, bị đánh hai mươi quân côn mà vẫn còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-mach-tong-quan/126721/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.