Một vòng hoa thật lớn đặt giữa linh đường, trong ảnh là Triệu Linh với mái tóc ngắn nhanh nhẹn và nụ cười tươi rói, ánh mắt trong sáng. Hai bên linh đường có mấy chục vòng hoa bày theo thứ tự, nhạc tang lễ vang lên trầm buồn, không khí trầm lặng.
Khuôn mặt Hứa Vĩ bi thương, trên người là trang phục màu đen. Anh ta đứng ở cửa đón bạn bè người thân tới phúng viếng, mỗi người đều được phát một đóa hoa trắng hoặc vòng tay màu đen. Cha mẹ Triệu Linh quá đau lòng nên được thân nhân đỡ tới phòng nghỉ.
Vào tháng bảy thành phố Hải vốn khô ráo ít mưa nhưng Hứa Vĩ đứng ở cửa hội trường không bao lâu thì sắc trời bỗng u ám. Chỉ chốc lát đã có mưa nhỏ rơi xuống, hoa giấy được cắt tỉ mỉ bày trước cửa bị nước mưa thấm ướt dần, nét mực bên trên trở nên mơ hồ.
Nhân viên công tác thấy sắc mặt Hứa Vĩ không vui thì vội vàng giải thích, “Hứa tiên sinh đừng lo lắng, trời mưa là chuyện tốt, cái này gọi là mưa rơi rửa tội, ý là trời rót cam lộ giúp người chết tẩy đi trần tục để cô ấy có thể sạch sẽ không còn vướng bận mà ra đi!”
Hứa Vĩ nghe xong thì quả nhiên sắc mặt đỡ hơn, giống như thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Không bao lâu sau đồng đội, lãnh đạo và người thân của Triệu Linh tới hơn nửa. Hứa Vĩ rất bận rộn sắp xếp mọi người ngồi theo thân phận, thi thoảng còn bưng trà rót nước đưa tới phòng nghỉ và thấp giọng an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-ly/2593551/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.