Sau khi lạnh mặt rời khỏi khách sạn Diệp Hàng cố nén cơn đau đầu và phiền muộn trong lòng sau đó chạy suốt đêm rời khỏi nội thành. 
Lúc đuổi tới thôn nhỏ trời còn chưa sáng, phía chân trời chỉ có ánh sáng nhạt, toàn bộ thôn trang an tĩnh giống như đang ngủ say. Diệp Hàng đi dọc theo con đường nhỏ dọc cánh đồng tới ngôi nhà nhỏ ở chân núi. Dòng suối bên đường vang lên tiếng nước chảy róc rách, trong bụi cỏ ngẫu nhiên truyền tới vài tiếng côn trùng và ếch kêu. Lúc đi qua cửa các ngôi nhà anh còn có thể nghe thấy tiếng heo ngáy. Những âm thanh vụn vặt này càng khiến nơi này thêm bình yên. Đầu óc anh vốn ong ong nhưng vừa tới đây anh đã thấy buồn bực trong lòng tan đi rất nhiều. 
Lão nông lúc này mới rời giường, vừa mở cửa đã thấy Diệp Hàng thế là ông ngây ra nửa ngày mới nhớ ra anh là ai. Diệp Hàng mỉm cười chào hỏi lão nông sau đó nhẹ nhàng đi lên lầu hai. Đi tới cạnh cửa anh buông hành lý trong tay sau đó dựa ngồi xuống cạnh tường nhắm mắt lại và cứ thế thiếp đi. 
“Kẽo kẹt ——” một tiếng, cửa gỗ cũ kỹ đột nhiên mở ra, một giọng nói ôn nhu truyền tới —— 
“Vào đi.” 
********** 
Trong phòng chỉ có một cái đèn nhỏ, A Ly vốn đang ngủ trên giường đã ngồi dậy. Ánh đèn tối tăm chiếu trên đệm mềm mại, cũng chiếu vào thân thể mảnh khảnh của cô. 
Cô mặc một cái áo khoác len màu nhạt, mái tóc dài luôn được cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-ly/2593525/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.