Con đường đất nhỏ hẹp thông vào núi sâu, xuyên qua tán cây rậm rạp mà uốn lượn. Dọc đường đi Diệp Hàng và A Ly rơi vào cảnh sắc yên tĩnh, chỉ có từng ngọn núi nối tiếp nhau.
Con đường đất rộng chừng 1 mét không có bất kỳ dấu vết khai phá nào. Chẳng qua nhiều năm qua mọi người đều đi qua đây nên mới hình thành con đường. Giờ phút này sắc trời tối sầm, cảnh sắc của ngọn núi nơi xa cao chót vót cùng cảnh vật như vẽ nơi ấy đã không thấy rõ. Trên đường nhỏ Diệp Hàng cầm đèn pin chiếu sáng con đường u tối, A Ly thì ôm mèo đen bước theo phía sau anh. Trong lúc bước đi cả người cô nhẹ bẫng, bước chân không phát ra tiếng động.
Nhà nghỉ Diệp Hàng hỏi được chỉ là một ngôi nhà người ta mở ra đón khách ở nơi ngã rẽ nhiều người qua lại. Người ở đây gọi là nhà trọ nhỏ, chủ yếu phục vụ mọi người vận chuyển hàng hóa qua đây sẽ có chỗ nghỉ chân.
Người sống ở thành phố căn bản sẽ không nghĩ tới trong thế giới giao thông phát triển thế này mà ở những nơi đường núi khó đi người ta vẫn sử dụng phương thức vận chuyển từ cổ xưa —— đoàn ngựa thồ.
Bởi vì không có đường lớn lại có núi lớn và con nước cách trở nên quãng đường vô cùng gian nan khó đi. Rất nhiều nơi chỉ có con đường mòn hình thành tự nhiên, có khi chỉ đi từ thôn này tới thôn kia đã cần một hai ngày. Muốn đi một chuyến ra khỏi núi càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-ly/2593518/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.