Hai con ngươi đỏ như máu không có tiêu cự, không có sống chết, dù anh nhìn bất kỳ cái gì thì nơi đó cũng chỉ có trống rỗng.
Không nghe được, không thấy được, không sờ được cái gì…..
—— Diệp Hàng đã mất đi ngũ cảm, thậm chí cũng mau tan hết thần chí này.
Một đường này anh gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật mà tìm được tới đây đều dựa vào chút chấp niệm còn sót lại. Anh đã quên mất mình là ai, vì sao lại tới đây. Khoảnh khắc phá tan căn phòng đá này máu trong cơ thể anh đột nhiên trào lên, giống như thiêu đốt và thiêu cháy thân thể này. Dục vọng giết chóc vốn đã không thể ngăn cản nay đột nhiên ngẩng đầu, một khắc ấy anh chỉ muốn hủy thiên diệt địa.
Nhưng nháy mắt đón được người trong lòng thì trỗng rỗng trong lòng bỗng nhiên tràn đầy. Thứ khổ sở tìm kiếm cuối cùng cũng có được vì thế lệ khí trên người anh chợt bình ổn lại.
Trong căn phòng đá âm u, Âm Kế rống to đau đớn và dùng hết sức muốn lột sương đen trên người ra. Sương đen đó sền sệt, lúc xé xuống mang theo cả da lẫn thịt, hắn nửa quỳ trên mặt đất, cả người chỗ nào cũng đau tới phát run!
Sau khi đánh ra một chưởng cuối cùng bà già kia đã là nỏ mạnh hết đà mà nửa dựa trên ao máu. Máu đen từ thất khiếu của bà ta chảy ra. Hận của bà ta với Âm Kế dù có nghiền thành tro cũng không thể hóa giải vì thế bà ta liều chết thò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-ly/2593481/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.