Ta đón lấy trà và điểm tâm từ tay tỳ nữ, hướng về Thế bá mẫu hành lễ.
"Hôn nhân đại sự, tự nhiên phải do phụ mẫu làm chủ. Chỉ là phụ mẫu của Bạch Chỉ đều đã mất, đành phải tự mình đến đây. Hẳn là bá mẫu vừa nghe qua lời người gác cổng, Bạch Chỉ lần này tới, là để cùng quý phủ từ hôn."
Ngón tay nhỏ của Thế bá mẫu khẽ run rẩy dưới lớp tay áo. Tống gia tự nguyện từ hôn, đối với bà mà nói, là điều tốt. Bà đã sớm để mắt đến tiểu thư nhà Trương thượng thư, đó là quý nữ thế gia, rất có lợi cho Thế Thời Cảnh, chỉ tiếc rằng hôn ước do lão thái gia Thế gia định ra từ lâu, nên không dám nói lời từ hôn.
Nhưng nếu hủy hôn với Tống gia, lại rơi vào miệng đời thị phi. Tống gia ba đời trung lương, đều vì nước mà hy sinh, nay chỉ còn lại một tiểu thư cô độc... Nếu chuyện này đồn ra ngoài, e rằng sẽ khó nghe.
Những toan tính của Thế bá mẫu, ta đều nhìn thấu cả. Không sợ bà không đồng ý. Lợi ích thực sự và một danh tiếng mờ ảo, họ đã lựa chọn suốt bao năm qua rồi còn gì?
Thế bá mẫu suy nghĩ một chút, trong mắt thoáng hiện lên vẻ áy náy. Ta hiểu rằng bà đã có tính toán.
Chỉ nghe bà nói: "Hôn sự của con và Thời Cảnh vốn là do tổ phụ của nó định ra, lúc định hôn, con còn nằm trong tã lót. Hôn ước đã định, vừa là trách nhiệm, vừa là gánh nặng, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu/3623776/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.