Biên tập: QS
Hiệu đính: Mày là bố tao
Xe ngựa lộc cộc đi trên đường, tôi và Sở Phục lại không nói chuyện, khiến bên trong loan xa yên lặng, mà bên ngoài xe ngựa là đường cái huyên náo của thành Trường An. Tôi cảm thấy buồn chán, không khỏi vén màn lên, nhìn xa xăm xem người đi đường vội vàng, đường phố lộn xộn. Ngay lúc ngẩn ngơ nhìn phong cảnh như thế... Chợt có một bóng hình quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt tôi...
"... Dừng lại... Dừng xe lại!". Tôi hô lên... Cảm giác giọng nói hơi run... Tôi nuốt nước miếng một cái.
Đứng dậy, cả người tôi đều chuyển qua bên cửa sổ...
Ánh mắt đuổi theo bóng dáng kia, một khắc không rời.
Bóng dáng kia...
Làm sao tôi lại không nhận ra...
Mặc dù ăn mặc như thư sinh, trông cũng không phú quý, nhưng tôi vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên...
Ngay cả dáng đi cũng chưa từng thay đổi...
Người trong mắt tôi hiện tại, mặc dù mang phục sức như người xưa, nhưng mặt mày vẫn vậy...
Đó là gương mặt trước đó tóc ngắn gọn gàng, còn ở trước mặt tôi đưa ra lời thề son sắt và mở hộp nhẫn kim cương, cầu hôn tôi...
Nhìn xem bóng dáng băng qua đường phố, mắt tôi nhất thời không khỏi ướt lệ.
Chỉ thấy thư sinh kia bước nhanh trên đường, quay người rẽ sang một lối nhỏ, chui vào trong một cánh cửa gỗ được treo bảng hiệu thư trai. Tôi không khỏi che miệng lại... Vì sao... Thế giới này lại có người có dung mạo giống anh như đúc?
Buông rèm xuống, dựa vào trong xe, tôi nhắm mắt lại, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-trung-sinh/278313/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.