Edit: QS
Beta: Tao là bố mày
Giữa đình đài lầu các là những bụi hoa rực rỡ quấn quanh hành lang, khiến đầu mũi tôi toàn là hương hoa, nhưng thứ tràn ngập và không thể xoá bỏ trong lòng tôi lại là vị đắng.
Tôi mặc chiếc váy rườm rà bằng thứ lụa trơn bóng, chân mang giày gấm thêu tơ vàng, xung quanh là một nhóm thị nữ. Như con rối bị giật dây, tôi được dẫn đi chơi bắt bướm trong vườn trong phủ.
Tôi đang chạy băng băng giữa những bụi hoa nhưng tự cảm thấy mình ngớ ngẩn nên ném đi tấm lưới bắt bướm để trút giận. Rồi tôi từ từ ngừng lại bước chân tê dại, đặt mông ngồi lên chiếc ghế đá bên cạnh. Thị nữ xung quanh lập tức quỳ xuống, ôm lấy tôi như ôm tiên nữ, đưa nước, lau mồ hôi với ánh mắt tràn ngập kính sợ. Nhưng, tôi lại cảm thấy hành động của mình thật lố bịch.
Đưa mắt ra ngoài tường cao, nhìn bầu trời trong xanh, lần đầu tiên tôi cảm thấy bầu trời xanh thẳm như thế lại làm cho người ta nghẹt thở.
Trưởng Công chúa nhìn thấy tôi từ xa liền sai thái giám bên cạnh đến mời: "Tiểu Công chúa, Trưởng Công chúa gọi ngài qua nói chuyện ạ".
Nghe vậy, tôi không thể làm gì khác hơn ngoài miễn cưỡng xách váy, dưới sự chen chúc vây quanh của đám đông mà đi vào trong đình trước mặt - nơi có Trưởng Công chúa, gọi một tiếng mẫu thân.
Trưởng Công chúa mặc hoa phục, búi tóc cao, tóc mai đầy trâm hoa, tự có khí chất làm người khác phải sợ hãi. Bà nhìn tôi, hơi nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-trung-sinh/278309/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.