Gục rồi!
A Kiều đóng cửa lại, đi ra ban công, nhảy lên lan can ngồi, cặp chân trắng muốt lắc lư giữa không trung.
Nhắm mắt lại, cảm nhận gió lạnh đêm thu thổi qua tai, cô nhắm mắt lại cũng có thể thấy những tia sáng vàng từ bốn phương tám hướng bay về phía mình, tia nào tia nấy mỏng như long tơ.
Tích tiểu thành đại, những tia sáng nhàn nhạt mỏng manh đó tụ tập trên người cô, làm A Kiều trở nên bắt mắt giữa đêm đen.
Vốn cô chỉ là một đốm sáng mong manh như đom đóm, sau nay lại như một chiếc nến, hiện giờ cô giống như một bóng đèn lớn 800 W, sáng rực trong đêm.
Ánh sáng vàng liên tục bay tới không ngừng, không ngờ phá hủy trường nữ đức lại có thể thu hoạch được nhiều công đức đến thế.
Rõ ràng học viên của Hồng Mông nữ học còn chưa tới một trăm người, A Kiều đang nghi hoặc thì đã nhận được tin nhắn của Trịnh An Ni, mở ảnh chụp màn hình ra, cô liền thấy có rất nhiều lời nhắn lại ở phần bình luận.
Lớp nữ đức khoác vỏ bọc văn hóa truyền thống này thực ra đã được tổ chức ở khắp các nơi từ lâu, lấy văn hóa truyền thông ra làm cớ, lan truyền tư tưởng phong kiến, năm ngoái đã từng bị đình chỉ một lần, không ngờ lại chuyển sang thành phố khác để mở lại.
Thậm chí ở vài chỗ còn xuất hiện trong hoạt động của công ty, một vài nhân viên nữ còn tưởng là đăng ký tham gia là có thể cảm nhận cái đẹp của văn hóa cổ điển, ví dụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-hom-nay-dau-thai-khong/1177651/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.