Vị dâu tây!
Editor: Iris N
Hạng Vân Độc chịu đựng ánh mắt cười kì quái của cậu chủ Bạch, cũng không biết cái đầu nhỏ này của cô hằng ngày lại suy nghĩ những gì nữa, vỗ nhẹ lên đầu A Kiều: "Đi thôi, về nhà nào."
A Kiều nhanh chóng chạy theo Hạng Vân Độc, đi được vài bước rồi lại lén quay lại đưa mắt ra hiệu cho Tiền Nhị.
Tiền Nhị cúi đầu khom lưng: Hiểu, hiểu, bà cô nhỏ cứ yên tâm.
Gã quay lại tìm bà hai nhà họ Bạch, phần của anh Hạng thì không cần, nhưng phần của cô Trần thì phải có. Tiền Nhị vô cùng tiếc số tiền kia nhưng có đánh chết gã gã cũng chẳng dám tự quyết định nhận tiền thay Hạng Vân Độc.
Trước mặt bà hai nhà họ Bạch, Tiền Nhị còn phải ra vẻ cao nhân, thổi phồng Hạng Vân Độc như thể là người chỉ trên trời mới có, nói anh khiêm tốn, không màng danh lợi, cao nhân náu mình, nếu không thông qua Tiền Nhị gã thì không thể liên hệ với cao nhân này.
Bà hai nhà họ Bạch mỉm cười, lập tức coi Tiền Nhị như kẻ trung gian, lưu phương thức liên hệ của gã lại: "Sau này có chuyện gì còn phải nhờ tới Trần tiên sinh."
Nhiều bạn thì ắt có lợi, nhà họ Bạch có sản nghiệp ở Giang Thành, thế nào chẳng có lúc cần những người rành rẽ về khoản này.
Nếu như Hạng Vân Độc không cần khoản tiền kia thì bà hai nhà họ Bạch sẽ đưa hết cho A Kiều, còn khách khí cho Tiền Nhị thêm một phần tiền gọi là đi lại uống nước.
Tiền Nhị cũng vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-kieu-hom-nay-dau-thai-khong/1177600/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.