Mời vị cao nhân kia đến đây quả là hiệu nghiệm.
Sau khi y rời đi, đại nhân lập tức trở lại bình thường.
Cận Thư lén quan sát hồi lâu rồi cho ra kết luận, con phi thiên dạ xoa kia chắc là đã bị cao nhân bất động thanh sắc mà hàng phục.
Hai mắt đại nhân không hề tỏa sáng nữa, cũng không còn đầy đủ tinh thần, lại không mạc danh cười đùa hoặc nói chuyện. Sau khi cao nhân rời đi, đại nhân cũng không có ăn cái gì. Sáng hôm sau ngài lại quay về là vị đại nhân của trước đây, chỉ là người tiều tụy đi một chút, nhất định là đã bị phi thiên dạ xoa hút đi không ít nguyên khí.
Cận Thư lặng lẽ ở trong lòng thắp một nén nhang cho cao nhân.
A Khinh đột nhiên xuất hiện rồi đột nhiên rời đi, thoáng như một giấc mộng giữa ngày hè.
Từ đó về sau, Thành Bái lại hết sức tránh tin tức liên quan đến hồ hoặc tiên. Hắn vẫn tiếp tục tận chức tận trách làm một huyện lệnh nho nhỏ. Sau khi hắn đến huyện Linh Lăng, thuế ruộng nộp lên triều đình cũng nhiều lên hẳn. Thành Bái đến nhậm chức không bao lâu, tri phủ Bản Châu cũng được đổi mới, ông đối với chính tích () của Thành Bái rất là tán thưởng, còn nhiều lần ca ngợi hắn. Thành Bái sống ở huyện Linh Lăng quả thật là thư thái, lúc rãnh rỗi còn viết một ít truyền thuyết dân gian ít người biết, ghi lại thành một quyển “Độc tiểu Linh Lăng”.
() thành tích làm việc trong khi tại chức của quan lại.
Thành Nhiễm tới Linh Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-khinh/1339570/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.