Hôm sau A Khinh dường như đã hết giận, sau khi rời giường, Thành Bái ôm y đi phơi nắng trong viện, còn giúp y chải lông, hai mắt A Khinh híp lại khá là hưởng thụ, sau khi hoàn tất việc chải lông, y cuộn người lại chờ Thành Bái chơi đùa với mình, mặt trời ngày càng ấm áp, y ngáp một cái liền nằm ngủ trên tấm lót mềm được đặt trên ghế mây.
Dưới ánh mặt trời bụng của y nhẹ nhàng phập phồng, không biết chiếc lá từ đâu bay tới dính trên mép tai của y, Thành Bái giúp y lấy xuống, y vẫn không nhúc nhích. Thành Bái không khỏi mỉm cười, hắn cảm thấy có chút mỏi liền đứng lên duỗi người, sẵn quay về phòng lấy một quyển sách ra đọc.
Bóng đen nhảy vụt tới làm Thành Bái sợ hết hồn, sách trong tay cũng bị đoạt, A Khinh ngậm cuốn sách mà hất đầu, lại dùng móng vuốt đè lên, xẹt xẹt, quyển xách tức khắc bị xé vụn.
A Khinh ngẩng đầu nhìn Thành Bái, móng vẫn còn đặt trên sách, y hung hăng cào nát, quyển sách hiển nhiên trở thành một đống giấy vụn nát bấy.
Thành Bái nhìn mặt đất, biểu tình cực thương tâm, chỉ chốc lát sau lại bình thản như thường, hắn ngồi xổm xuống xoa xoa đỉnh đầu y: “Được rồi, ta không đọc sách nữa, ta sẽ chơi với huynh.”
A Khinh giũ giũ bộ lông, tránh qua một bên để Thành Bái lấy chổi quét dọn đống mảnh vụn. Thứ A Khinh xé nát là thứ hắn mua được trong hiệu sách lần trước, ngoài ý muốn phát hiện là một quyển sách chú giải quý giá rất khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-khinh/1339562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.