A Hỉ cầm lấy một thanh củi đang cháy, nghịch ngợm đâm qua lại trong lò, nói: “Nghe nương ta cùng Lục bà nói chuyện, hình như là chủ mẫu Hồ gia và Tấn Vương phi là thân thích gì đó. Hồ gia có thể làm ăn lớn đến như thế, cũng là bởi vì có Tấn Vương che chở.”
A Hạnh nghĩ, Tấn Vương sẽ không làm không công mà đi che chở, ở giữa không biết có được bao nhiêu chỗ tốt đâu, hoặc sau lưng ông chủ chính là Tấn Vương cũng không chừng, chỉ là không dám rêu rao, nên mới đưa Hồ gia ra để làm bia. Bất quá, những thứ này là chuyện của họ, nàng chỉ quan tâm xem A Ngân ở Hồ gia có yên lành không. Hiện tại xem ra Hồ gia cũng cường thế a, nhưng ở xã hội phong kiến này, nếu cường thịnh thì nữ nhân không thể cản phu quân nạp thiếp đi. Hiện tại A Ngân vừa gả đi, sinh ra lại có mỹ mạo, nhất định sẽ được sủng ái một khoảng thời gian, hy vọng A Ngân có thể cẩn thận một ít, không đến mức vừa vào cửa đã bị chủ mẫu ghét bỏ.
Bỗng nhiên bên ngoài mơ hồ có tiếng gọi: “A Hỉ, A Hỉ !”
A Hỉ ngồi yên nghe xong, vứt thanh củi đi, đứng lên nói với A Hạnh:” Nương ta gọi rồi, ta phải đi về, lầm sau sẽ lại tìm ngươi chơi.”
A Hạnh đáp ứng, A Hỉ mỉm cười, rồi chạy ra ngoài.
A Hỉ vừa đi A Hạnh liền học theo bộ dạng đó. Đem lửa cháy to lên một ít, lúc sau đã ngửi thấy mùi cơm thơm ngát. A Hạnh đứng lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/58294/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.