A Hạnh trở lại viện Ngân Hạnh. Mới vừa vào cửa, Lý Ngân với vẻ mặt hốt hoảng ra đón. Nàng kéo tay A Hạnh, nóng vội nói: "Muội muội, ta nghe nói Hồ đại công tử tới kinh thành. Là thật sao?"
Phấn Đoàn từ từ đi tới ôm lấy chân mẹ, ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt đen long lanh nhìn mẫu thân và A Hạnh. Mẫu thân hoảng sợ làm cho bé có chút lo lắng.
A Hạnh đầu tiên ôm lấy Phấn Đoàn, hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, vuốt ve đầu an ủi, sau đó mới dùng giọng nói thoải mái nói với Lý Ngân: "Tỷ tỷ! Chẳng qua Hồ công tử chỉ đến làm ăn, tỷ yên tâm, không có việc gì cả. Hôm nay tỷ đã thoát khỏi Hồ gia, từ lâu không phải người Hồ gia nữa, bọn họ sẽ không dám làm gì tỷ đâu!".
Nghe muội muội an ủi, Lý Ngân mới thoáng thở phào nhẹ nhõm. Tất cả những gì về Hồ gia đã trở thành nỗi sợ hãi sâu nhất đáy lòng nàng, nàng là phận thiếp bỏ trốn, còn mang theo huyết mạch Hồ gia đi. Mặc dù muội muội không chỉ một lần nói với nàng không có chuyện gì, nhưng mà vừa nghe tới tin tức Hồ gia, nàng luôn không nhịn được sợ hết hồn hết vía.
Nàng cúi đầu xuống, ngượng ngùng cười cười: "Tỷ thật là vô dụng, không giữ được bình tĩnh một chút nào. Muội bận rộn như vậy, ta không thể giúp được gì cho muội, còn để cho muội lo lắng vì ta.".
A Hạnh buông Phấn Đoàn xuống, hai tay nắm lấy tay tỷ tỷ, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249395/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.