Lý Ngân mặt không thay đổi ngồi trước nôi của con gái.
Ánh trăng trong trẻo lạnh lùng không một tiếng động lặng yên xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào phòng.Trên người nàng phủ một tầng sương trắng thê lương lạnh lẽo.
Một tay nhẹ nhàng phe phẩy nôi, trong miệng hát đứt quãng bài hát ru bình thường nàng vẫn hát cho con gái nghe, nước mắt im hơi lặng tiếng chảy đầy gương mặt. Nàng nhìn trong nôi, bên trong là chăn nhỏ thêu cát tường như ý tự mình làm, trên chăn còn có một bộ quần áo nhỏ mới thay hôm nay. Lý Ngân cầm bộ quần áo nhỏ áp vào mặt vuốt ve, mùi sữa thơm nhàn nhạt thấm vào chóp mũi của nàng, nàng tựa như nghe được tiếng cười khanh khách của con gái. Lý Ngân đau khổ, cầm quần áo thật chặt ôm vào trong ngực, im lặng khóc, nàng đè nén tiếng nấc, nhưng không kiềm chế được đau khổ và áy náy trong lòng, bả vai run run, nước mắt chảy ra không ngừng, thấm ướt áo lót trước ngực.
Muội muội, thật xin lỗi... thật xin lỗi... thật xin lỗi...
Cùng lúc đó, trong thư phòng Hồ Lăng Hiên đang thương lượng chuyện này cùng thị vệ bên người.
Sắc mặt Hồ Lăng Hiên nghiêm túc nói với bọn họ: "Ngày mai các ngươi núp trong sân của Tứ di nương, chỉ cần thấy A Hạnh ăn xong rồi bất tỉnh, lập tức che mặt vọt vào, cướp A Hạnh đi! Hai cao thủ bêncạnh nàng cũng sẽ cùng ăn chung, cho nên sẽ không tạo thành uy hiếp đối với các ngươi! Chỉ cần chuyện này các ngươi có thể làm thỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249362/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.