Ngay tại thời điểm ước định một tháng cùng các đào hát. Tập một - Tây Du Ký cũng tập gần xong, mấy ngày nữa là có thể diễn.
Trong khoảng thời gian này, A Hạnh tập hợp những đào hát đòi rời đi vào trong đại sảng, để cho họ xem kịch mới đang tập. Chờ cả đám bọn họ đều say mê, thời điểm mặt mũi khiếp sợ, A Hạnh ở một bên nói: " Đây chính là kịch mới ta sắp đẩy ra, ta có lòng tin, bước tiến này nhất định có thể khiến cho Thính Tùng cải tử hồi sinh. Hơn nữa có thể mang cho mọi người nhiều lợi ích hơn. Mọi người đã xem kịch mới, không biết có thể để cho mọi người tin tưởng không?"
Nếu có thể giữ họ lại thì là tốt nhất, mỗi người đều có vai trong một vở kịch. Để cho họ đi thì kịch đó cũng bỏ luôn, đối với rạp hát cũng là tổn thất không nhỏ, hơn nữa thời gian bọ họ ở với rạp hát cũng ngắn, tình cảm không nhiều. Lúc nguy nan muốn rời khỏi cũng là nhân chi thường tình. Bây giờ chính là lùc rạp hát dùng người, nếu phải nhận người mới thì tốn không ít thời gian. Giờ nàng cho bọn họ một cơ hội, nếu như bọn hắn chịu ở lại, nàng nhất định sẽ không có lòng mang khúc mắc với họ.
Nàng nói tiếp: "Nếu như mọi người chịu lưu lại, ta đối đãi tốt với mọi người trước sau như một, sẽ không vì chuyện này mà để trong lòng. Mọi người đã thấy cách làm người của ta, ta tuyệt đối nói được thì làm được! Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249341/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.