Một tia chớp lóe lên phá vỡ bầu trời đêm. Trong nháy mắt đem cả vùng đất chiếu sáng như ban ngày, cũng chiếu sáng gương mặt lạnh lùng có chút đáng sợ kia của A Hạnh, trong đôi mắt nàng chợt lóe lên tia sáng, giống như tia sé đánh thẳng vào lòng của Hồ Nhã Tình. Hồ Nhã Tình trong lòng hoảng sợ, bị nàng hù dọa,nhẹ bước lui về sau.
Tia chớp đi qua, cả vùng đất lại hồi phục một mảnh bóng tối, gương mặt của A Hạnh ẩn trong bóng tối, một màn kia vừa rồi như cảnh mộng lại có chút không thật, giống như là chưa bao giờ phát sinh.
Đùng…Đùng!! Trên bầu trời rền vang âm thanh đinh tai nhức óc, đem tất cả âm thanh át đi, làm cho người ta run sợ trong lòng. Tiếng sấm lại đi qua, mưa gió bão bùng, trời đất như được bao phủ bởi tiếng mưa rơi dày đặc. Ở nơi này có một thứ áp đảo cả tiếng mưa rơi, giọng nói A Hạnh đạm mạc vang lên rất rõ ràng.
“Hồ tiểu thư, nếu là chuyện xảy ra với biểu tỷ ngươi, ngươi chắc cũng nhận ra vị hôn thê của Tiểu vương gia! Nếu như có một ngươi có thể thấy vị tiểu thư kia, không ngại xin khuyên nàng một câu.”
Hồ Nhã Tình bị tiếng sét đánh sợ hết hồn hết vía, tinh thần không yên. Đột nhiên nghe được những lời này của A Hạnh, theo bản năng hỏi một câu: “Cái gì?”
Trong bóng tối mơ hồ nghe được tiếng cười nhẹ của A Hạnh, giống như là mang theo vô vàn châm chọc. Diệp Gia Quán.
” Vị tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249315/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.