A Hạnh ngây ngẩn cả người, chuyện này sao lại dính dáng tới Dung Tranh?
" Cha, người đang nói cái gì vậy? Con làm sao lại có thể gả cho Dung Tranh?"
Gương mặt Lý Nhuận Phúc hối hận không kịp: "Chuyện này vốn là ta không tốt, không nên để cho con đến gần rạp hát như vậy, khiến con tiếp xúc nhiều với Dung Tranh, để cho con và hắn... aizz..." Ông nặng nề thở dài, sau đó nhìn về phía A Hạnh, rất kiên quyết nói: "A Hạnh, ta thừa nhận Dung Tranh là một đứa bé ngoan, rất hiểu chuyện nhưng hắn là một đào hát, con gả cho hắn thì cả đời đều sẽ bị xem thường, con của con cũng sẽ bị người xem thường, con không cân nhắc vì mình, chẳng lẽ cũng không suy nghĩ cho đời sau của mình sao?"
A Hạnh nghe lời của phụ thân, đột nhiên có cảm giác dở khóc dở cười, thì ra là vì chuyện đó, Dung Tranh chỉ là một hài tử mười bốn mười lăm tuổi, ở hiện đại là học năm nhất trung học, cho dù hắn như thế nào đi nữa, có hiểu chuyện như thế nào đi nữa, một người trưởng thành như nàng cũng sẽ không thích một học sinh trung học năm nhất a!
" Cha, người nói đi nơi nào vậy, giữa con và Dung Tranh không có gì cả, tuyệt đối không phải như người nghĩ!"
Thấy con gái một mực phủ nhận, Lý Nhuận Phúc ngớ ngẩn, trên mặt vẫn lộ vẻ chưa tin: "A Hạnh, con đừng gạt cha, con ngay cả nằm mơ cũng gọi tên của hắn, buổi sáng hôm đó, ta cũng đã nghe thấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249285/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.