Lăng Tử Phong bên cạnh nói tiếp: "Hôm nay nhờ có hai vị giúp ta tiết kiệm không ít bạc, tại hạ không có gì báo đáp, ngày nào đó mời vị đến rạp hát của ta, ta mời hai vị xem hát cũng coi như lời biết ơn."
Lý Nhuận Phúc vội vàng cúi người đáp lễ, nói: "Công tử sao lại nói thế, phải là chúng ta cảm tạ ngươi mới đúng, cha con chúng ta cũng không hiểu biết gì về ngựa, nếu không phải có công tử hôm nay còn không biết nên làm thế nào cho phải."
Lăng Tử Phong khiêm nhường một phen, sau đó lại hỏi: "Đại ca làm sao phát hiện được tên thương gia giở trò trên lông ngựa vậy?"
Lý Nhuận Phúc ha ha cười một tiếng, trong tiếng cười có niềm tự hào: "Không phải ta phát hiện, tất cả đều là công lao của tiểu nữ!"
Lúc đầu Lăng Tử Phong cho là Lý Nhuận Phúc vạch trần quỷ kế của tên thương gia, lại không nghĩ rằng chuyện không đơn giản chút nào lại do một tiểu cô nương phát hiện, hắn nhìn A Hạnh, gương mặt tất cả lộ vẻ ngoài ý muốn, một lát sau mới thở dài nói: "Cô nương thật là rất thông minh!"
A Hạnh ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, nhàn nhạt cười một tiếng: "Đa tạ công tử khích lệ, ta cũng chỉ là tình cờ nghe người khác nói qua. Cũng không thể coi là công lao của ta." Nàng còn không tiện nhận phần công lao này.
Lúc này Lăng Tử Phong mới chú ý mặt mũi A Hạnh, cô gái này mặc dù da hơi tối một chút nhưng đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249228/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.