Khi mùa xuân nhẹ nhàng đến, tuyết đọng trên đất đã hoàn toàn tan đi, những nhánh cây cũng bắt đầu đâm ra chút mầm non xanh biếc. Bụi hoa đào trong sân cũng thẹn thùng nở rộ, trắng trắng hồng hồng giống như gò má xinh đẹp của thiếu nữ. Ở nơi mùa xuân ấm áp hoa nở này đại phu mỉm cười với cha con Lý gia tuyên bố tổn thương ở chân của Lý Nhuận Phúc đã khỏi hẳn có thể xuống đất đi lại.
Lý Nhuận Phúc nằm trên giường ba tháng, đã sớm bứt rứt đến phát hoảng, nghe được đại phu nói như vậy liền trở mình đi xuống giường, mới đầu chân còn có chút như nhũn ra, A Hạnh vội tới đỡ: "Phụ thân cẩn thận, đi từ từ thôi!"
Lý Nhuận Phúc cười nói với A Hạnh: "Không sao đâu, tại lâu rồi không đi lại nên thế thôi, rốt cục bây giờ cũng khỏi hẳn, trong lòng rất cao hứng a!" Ông nhờ A Hạnh đỡ, cẩn thận đi mấy bước đến khi thích ứng liền buông A Hạnh ra, tự mình từ từ bước đi, bước chân cũng dần dần vững vàng hơn.
Lý Nhuận Phúc thấy sau khi chân khỏi so với trước đây cũng không khác mấy, cũng không có để lại di chứng gì, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, không khỏi cảm kích hướng đại phu nói lời đa tạ, tiền xem bệnh và dược phí trước đó Lý Ngân đã trả rồi nhưng A Hạnh nhìn đại phu tận tâm tận lực chữa cho phụ thân lại lấy ra chút bạc vụn thưởng thêm cho đại phu, đại phu nhận tiền thưởng rồi lại dặn dò một phen liền cười híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-hanh/3249225/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.