Minh Nguyệt và Vương Hàn bước vào bàn, thư thả đặt lên bàn một túi chip lớn.
“Ngài Ưng đây liệu có muốn làm một vài ván với tôi không?”
Tên Ưng Linh Vân đang bận đếm tiền, thấy số chip kia mắt lập tức sáng lên.
“Cậu có chắc chắn chứ? Đừng để giống tên lúc nãy đấy.”
“Dealer, chia bài.” Vương Hàn ném 1 đồng chip 500$ ra. Minh Nguyệt ở bên cạnh có chút lo lắng.
“A Hàn, liệu hắn có nhận ra chúng ta không?”
Dù đã hoá trang nhìn khác với bình thường nhưng không thể loại trừ khả năng tên kia tinh ý nhận ra hai người. Nếu thật sự lộ thân phận tại đây thì mọi chuyện cũng sẽ hỏng bét mất.
“Em yên tâm đi, gã đần này không giỏi như em tưởng đâu. Hơn nữa cả em và anh đều nhìn rất khác.” Vương Hàn vươn tay nghịch những lọn tóc mềm mại của cô.
Dealer chia bài và dàn bài ra, tên Ưng Linh Vân kia đã cười khoái chí, nụ cười man rợ ghê người. Minh Nguyệt nhìn chưa hiểu luận chơi cho lắm lân la ghé tai anh.
“A Hàn…em thật sự không hiểu gì cả.”
“Nhìn anh chơi vài ván thì sẽ hiểu thôi.”
Tên kia thấy bài đẹp, tay cầm rất nhiều chip tố, tính sương sương qua cũng phải hơn 1000$. Vương Hàn cũng theo. Nhưng kết quả lại để thua. Những ván sau cũng đều như vậy, Vương Hàn không chỉ cược lớn mà còn để thua rất đậm.
Tiểu Nguyệt ngồi bên cạnh cũng dần hiểu ra quy luật chơi. Thấy hơn chục ngàn đô bay mất chỉ trong vài ván bài khiến cô có chút hoang mang đau đầu. So với việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/a-han-sung-vo-vo-doi/1729810/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.